Ngày
ấy chúng tôi còn trẻ lắm
Tuổi
đôi mươi dào dạt sức xuân
Vượt
Trường Sơn đưa tăng vào A Lưới
Bom
đạn, đường xa chẳng sờn lòng
A
Lưới đại ngàn đâu còn nữa
Chất
độc nơi nơi, cây chết hết rồi
Chỉ
còn những cành cây khô khẳng
Như
những cánh tay cầu cứu bầu trời
A
Lưới chiến địa xưa khốc liệt
Bao
phen giành giật địch với ta
Bom
mới nổ chồng lên hố cũ
Bản
làng chạy tít đỉnh núi xa
Dẫu
vậy, em vẫn đêm đêm giã gạo
Làn
da nâu nhóng nhánh mồ hôi
Mẹ
già nhóm lửa hầm cháo sắn
Gạo
này dành nuôi bộ đội thôi
Bố
vừa làm bẫy vừa rít thuốc
Tẩu
rễ tre trễ một bên môi
Con
nít cũng lên nương lên rãy
Cha
đi phục vụ chiến trường rồi
Mỹ
đón chúng tôi bằng bom rải thảm
B52
đánh giữa đội hình
388
trúng bom lật ngửa
Bốn
chàng lính trẻ đã hy sinh
Bỏ
lại đây nỗi đau mất mát
Chúng
tôi vào Quốc lộ 12*
Gần
một năm bền gan chiến đấu
Thêm
5 liệt sĩ ở đất này
Rồi
một ngày chúng tôi về Hồng Bắc
Dựng
nhà, dựng cửa, dựng lán xe
Dân
bản cũng kéo nhau xuống núi
Nhà
dân, doanh trại đã gần kề
Tạm
ngưng những mưa bom, bão đạn
Chỉ
còn tình nghĩa với yêu thương
Bộ
đội xe tăng lò rèn đỏ lửa
Rèn
cuốc, rèn dao ấm những đêm trường
Năm
75 chúng tôi rời A Lưới
Đánh
núi Bông, tiến xuống Cố đô
Vượt
Hải Vân tiến vào Đà Nẵng
Húc
cổng dinh Độc Lập một trưa...
Dẫu
từ buổi ấy xa A Lưới
Nhưng
chúng tôi có lúc nào quên
Nơi
chúng tôi sống những ngày gian khổ
Nhưng
cũng tươi đẹp nhất đời mình
Bốn
chục năm sau ngày trở lại
Thật
đây rồi mà cứ ngỡ là mơ
Chiến
địa cũ đã thành thị trấn
Và
những làng quê đẹp như thơ
Cảm
ơn nhé- những con người dũng cảm
Đã
bền gan xây dựng nơi đây
Để
máu xương bao anh hùng liệt sĩ
Đã
hy sinh không một chút phí hoài
Tôi
rất tin một ngày mai A Lưới
Như
nàng tiên say ngủ giữa núi rừng
Bỗng
một ngày nàng bừng tỉnh lại
Vươn
vai và lớn dạy không ngừng!
A Lưới- Hà Nội
12.2016
*QL
12: Hiện là QL 49, nối A Lưới với Huế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét