Chưa đến 1 giờ 30 chiều, lúc Thận đang còn đăm chiêu bên
tấm bản đồ thì ông Hiển và ông Đính đã đến.
Nghe tiếng động bên ngoài Thận chui ra khỏi hầm. Lúc này
các cán bộ trong đại đội đã đến đông đủ. Anh mời mọi người:
- Mời thủ trưởng Hiển, thủ trưởng Đính và các đồng chí
vào đây.
Căn hầm chỉ huy rộng chừng chục mét vuông, hai bên thành
hầm được để lại hai bờ đất làm ghế ngồi được trải mấy cái bao gạo Trung Quốc, ở
giữa là mấy tấm ván vỏ hòm đạn pháo 100 đặt trên 6 cái cọc bằng cành cây làm
bàn. Chính trị viên Đán nhìn quanh một lượt rồi bắt đầu nói:
- Trước hết xin giới thiệu với các đồng chí trong đại đội:
trung đoàn đã quyết định điều đồng chí Bùi Quang Thận về làm đại đội trưởng đại
đội ta thay đồng chí Nghĩa. Bùi Quang Thận đứng dậy, hơi mỉm cười nghiêng đầu
chào, và đồng chí Nguyễn Ngọc Nam về làm trung đội trưởng trung đội Hai thay đồng
chí Quý. Còn đây là đồng chí Nguyễn Văn Hiển và đồng chí Phạm Công Đính được
trên cử làm phái viên đi cùng với đại đội ta để thi hành nhiệm vụ đặc biệt. Đề
nghị các đồng chí nhiệt liệt hoan nghênh.
Mọi người chưa kịp vỗ tay thì thượng úy Hiển đã phảy tay:
-
Thôi! Anh em trong binh chủng cả. Đừng khách sáo thế!
Đán
tiếp tục:
-
Sau đây tôi xin giới thiệu các đồng chí cán bộ trong đại đội và tình hình chung
của đơn vị để các thủ trưởng và anh Thận, anh Nam nắm được. Tôi và anh Đề đại đội
phó kỹ thuật các anh đã biết rồi, lần lượt chỉ tay vào từng người đang ngồi
trong hầm ông tiếp, đây là đồng chí Vũ Đăng Toàn chính trị viên phó, đồng chí Đậu
Minh Tiến trung đội trưởng trung đội 1, đồng chí Lê Xuân Tự trung đội phó trung
đội 1, đồng chí Bùi Văn Định trung đội phó trung đội 2. Về đội ngũ thành viên
kíp xe biên chế đủ, chất lượng nhìn chung tốt, hầu hết đã được đào tạo cơ bản
và đã có ít nhiều kinh nghiệm qua đợt hành quân vừa rồi. Về trang bị của đại đội
gồm 8 xe T59 nhận của tiểu đoàn 171, trong thời gian vừa qua đã kịp thời củng cố
nên chất lượng xe còn khá tốt. Sơ bộ là như vậy, sau này các anh sẽ tìm hiểu rõ
thêm. Còn bây giờ xin mời đồng chí đại đội trưởng bắt đầu làm việc.
Bùi
Quang Thận đứng lên, cái đầu chớm hói gần chạm nóc hầm:
-
Thưa toàn thể các đồng chí! Tôi và đồng chí Nam rất phấn khởi được về nhận nhiệm
vụ tại đại đội 4, một đơn vị có truyền thống hoàn thành tốt nhiệm vụ của trung
đoàn và được trung đoàn giao cho làm nhiệm vụ đặc biệt này. Tuy nhiên, bản thân
tôi cũng như đồng chí Nam đều từ bộ binh sang, mới được chuyển binh chủng có ba
tháng nên chắc sẽ còn nhiều bỡ ngỡ. Rất mong được các đồng chí tận tình giúp đỡ.
Không
khí căng thẳng, dè chừng trong căn hầm như được dỡ bỏ, một vài nụ cười đã nở
trên môi những người ngồi họp. Thận treo tấm bản đồ lên vách hầm, anh trở ngược
đầu cái bút chì làm que chỉ và bắt đầu nói:
-
Tôi xin không dài dòng mà đi ngay vào vấn đề: đại đội ta được trung đoàn giao
nhiệm vụ độc lập cơ động vào khu vực sân bay A Lưới để sẵn sàng làm mũi vu hồi
từ phía Tây vào Huế. Đường cơ động ước khoảng 500 cây số, anh rê cán bút theo
đường chì đỏ trên bản đồ, đó không phải là một con đường thẳng mà sẽ rất ngoằn
ngoèo, trong đó có 2 lần phải vượt đỉnh Trường Sơn trong thời gian khoảng nửa
tháng. Để đảm bảo cho chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ, trên phái đồng chí
Hiển, đồng chí Đính đi cùng đại đội ta và tăng cường cho chúng ta một số bộ phận
bảo đảm khác như: thợ, điện đài, y tá v.v… trong đêm nay hoặc ngày mai các đồng
chí đó sẽ có mặt tại đây. Việc bảo đảm cơ động và cung cấp trên đường do các
binh trạm của đường dây 559 đảm nhiệm. Tại đây chúng ta sẽ nhận 30 ngày lương
thực, thực phẩm, 1 cơ số dầu, 2 cơ số khí tài. Toàn bộ các vật chất này trên sẽ
đưa xuống trong đêm nay và ngày mai. Còn trước mắt chúng ta cần tập trung làm
thật tốt mọi công tác chuẩn bị, cả về tinh thần, tư tưởng con người cũng như
trang bị vũ khí và các loại cơ sở vật chất khác. Mọi công việc chuẩn bị phải
xong trước 15 giờ chiều mai, nếu có thể chúng ta sẽ xuất phát ngay đêm mai. Nhiệm
vụ như thế các đồng chí rõ chưa?.
Không
khí trong gian hầm như ắng lại. Tất cả những người có mặt đều như thấy bất ngờ.
Họ đang rất sẵn sàng bước vào chiến đấu, chiến trường chỉ còn cách họ một hai
ngày hành quân, đơn vị của họ đã đi trinh sát thực địa, họ đã chuẩn bị rất tốt
cho trận đánh nay mai nhưng nay tình hình lại đảo ngược thế. Họ chưa hình dung
được những gì sẽ chờ đợi mình trong những ngày phải tác chiến độc lập sắp tới,
khi phía trước, phía sau, bên trái, bên phải không còn tiểu đoàn, không còn
trung đoàn và không còn binh chủng hỗ trợ, sẻ chia. Tất cả sẽ dồn lên đôi vai họ.
Để xóa tan không khí trầm lắng trong hầm, chính trị viên Đán cất tiếng:
-
Nhiệm vụ của đại đội ta rất nặng nề song cũng rất đáng tự hào. Trung đoàn đã
nghiên cứu rất kỹ tình hình mọi mặt, các thủ trưởng đã đánh giá cao đại đội ta
trong quá trình huấn luyện ở hậu phương và đợt hành quân vừa qua nên mới quyết
định trao nhiệm vụ này. Chúng ta phải hiểu đó là vinh dự và phải hết sức cố gắng
để hoàn thành nhiệm vụ. Tôi và anh Thận đã hứa trước các Thủ trưởng trung đoàn
rồi. Rất mong các đồng chí quán triệt tốt nhiệm vụ và giáo dục, động viên bộ đội
phấn khởi lên đường.
Thượng
úy Hiển giơ tay:
-
Tôi có ý kiến! Tôi rất hiểu tâm trạng của các đồng chí lúc này vì chính tôi
cách đây gần 2 năm cũng trải qua tâm trạng như vậy khi nhận nhiệm vụ đưa đại đội
9 đi chiến đấu độc lập. Khó khăn thì khó khăn thật đấy song không phải là không
làm được. Tôi đề nghị thế này, trước hết các đồng chí trung đội trưởng về phổ
biến nhiệm vụ cho bộ đội. Cũng không cần chi tiết cho lắm, sau đó tổ chức cho bộ
đội chuẩn bị tốt về kỹ thuật xe máy. Tất cả pháo súng cho niêm lại trừ khẩu 12
ly 7, pháo quay phía sau, khóa chặt tầm hướng để sẵn sàng cố định lương thực,
khí tài. Tranh thủ làm đi vì chiều tối nay là trung đoàn sẽ bắt đầu cung cấp
các loại vật chất. Còn ban chỉ huy đại đội các anh ngồi lại đây ta bàn cụ thể
thêm về kế hoạch hành quân.
Đại
đội trưởng Thận nhắc lại:
-
Nếu không ai hỏi gì thêm thì về thực hiện theo ý kiến của thủ trưởng Hiển.
Không
ai nói gì, tất cả lẳng lặng ra khỏi hầm, nét mặt ai cũng đăm chiêu suy nghĩ.
Bùi Văn Định nán lại bắt tay Nguyễn Ngọc Nam:
-
Xin chào anh Nam. Anh đưa ba lô đây tôi mang giúp, ta cùng về trung đội.
Sau
khi các cán bộ trung đội đã ra khỏi hầm, ông Hiển vẫy Đề và Toàn lại ngồi gần
vào mình rồi nói:
-
Thú thật với các anh, được trung đoàn giao cho đi với “xê 4” lần này tôi cũng rất
lo. Những khó khăn thì ta nhắc đến nhiều rồi không cần nói lại làm gì nữa. Từ
bây giờ trở đi tôi đề nghị chúng ta phải hết sức đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau để
cùng hoàn thành nhiệm vụ; phát hiện thấy bất cứ vấn đề gì trong đơn vị cũng phải
thông báo cho các thành viên khác trong Ban chỉ huy, và đặc biệt phải thẳng thắn
phê bình, tự phê bình. Kể cả tôi và anh Đính khi các đồng chí thấy có vấn đề gì
chưa đúng, chưa tốt xin cứ góp ý ngay.
Đại
đội trưởng Thận đỡ lời:
-
Chúng tôi xin tiếp thu ý kiến của thủ trưởng. Còn bây giờ, với kinh nghiệm của
mình đề nghị thủ trưởng cho ý kiến về công tác tổ chức chuẩn bị và thực hành
hành quân sắp tới.
Thượng
úy Hiển đứng lên tới sát tấm bản đồ, ông nhấn từng từ:
-
Đặc điểm lớn nhất trong nhiệm vụ sắp tới của chúng ta là tổ chức một đại đội độc
lập đi làm nhiệm vụ cách xa trung đoàn gần 500 cây số không có sự bảo đảm trực
tiếp của cấp trên. Vì vậy, để hoàn thành nhiệm vụ cần phải xây dựng kế hoạch
hành quân thật khoa học, phù hợp với điều kiện địa hình, đường sá, khả năng của
trang bị và cũng phải rất linh hoạt vì sẽ có rất nhiều yếu tố tác động; sau đó
phải có sự tổ chức rất hợp lý về đội hình, về cung chặng hành quân. Tôi đề nghị
thế này: ngay sau đây anh Thận tập trung làm kế hoạch hành quân cho đại đội. Cần
lưu ý việc chia cung chặng cho hợp lý, đoạn từ đây vào đến đường 9 có thể đạt
trên 40 cây một đêm, còn về sau phải giảm xuống vì địa hình ngày càng phức tạp
và nhất là chất lượng đường rất kém. Sau ba bốn chặng hành quân nên bố trí nghỉ
một đêm cho anh em lại sức và bổ sung nhiên liệu. Ngoài ra chúng ta cũng còn phải
làm việc với các binh trạm của 559 nữa.
Đại
đội trưởng Thận gật đầu:
-
Rõ!.
Quay
sang phía chính trị viên phó Vũ Đăng Toàn thượng úy Hiển tiếp:
-
Về mặt tổ chức hành quân, theo kinh nghiệm của tôi cần thiết phải có bộ phận tiền
trạm. Bộ phận này sẽ gồm tổ đài 15 oát và một số anh em nữa do đồng chí chính
trị viên phó chỉ huy và sẽ sử dụng chiếc xe Vọt tiến do trung đoàn tăng cường để
cơ động. Nhiệm vụ của đội tiền trạm là: hàng đêm xuất phát trước đội hình chính
thức khoảng 1 giờ, trên đường cơ động phải thông báo cho các chốt của công binh
biết có xe tăng sắp cơ động qua, đánh dấu đường khi cần thiết và tìm vị trí trú
quân cho đại đội tại điểm kết thúc chặng hành quân, sau đó tổ chức đón và dẫn
xe tăng vào vị trí trú quân. Hàng ngày đội tiền trạm phải liên hệ với công binh
để nắm tình hình đường sá thông báo cho anh Thận xác định chặng hành quân tiếp
theo. Anh Toàn và các anh thấy thế nào?.
Quả
thật đây là một việc rất mới nên cả bốn anh em chưa kịp có phản ứng gì. Khi thấy
cái hất cằm của thượng úy Hiển về phía mình Toàn đành đứng dậy:
-
Thực ra tôi cũng chưa hình dung hết công việc của đội tiền trạm nhưng theo tôi
đây là một cách tổ chức rất hợp lý, còn bản thân tôi sẽ cố gắng ạ.
Ông
Hiển gật gù:
-
Đây cũng là kinh nghiệm xương máu đấy. Về đội hình chính xe anh Thận đi đầu,
sau đó đến trung đội Một, trung đội Hai và sau cùng là xe anh Đán. Tôi sẽ đi
cùng xe anh Thận, anh Đính đi giữa đội hình, anh Đề và tổ thợ đi cùng xe anh
Đán để giải quyết các sự cố kỹ thuật, đồng chí kỹ thuật viên và y tá đi cuối đội
hình trung đội Một. Còn về vấn đề bảo đảm ăn uống thì từ hôm nay bắt đầu tổ chức
ăn theo từng xe.
Cả
bốn anh em đều hơi ngạc nhiên, đại đội xe tăng có mấy người đâu lại tổ chức ăn
thành từng xe làm gì cho rắc rối. Thấy vẻ ngạc nhiên của bốn cán bộ đại đội,
ông Hiển cười:
-
Cũng là kinh nghiệm cả đấy! Các anh cứ hình dung trong đêm hành quân một xe bị
hỏng phải nằm lại thì anh em ăn uống thế nào? Hay khi trú quân xe cách xe năm
sáu trăm mét, máy bay nó đang quần lượn trên đầu làm sao mà đi ăn cơm được.
Ngoài ra, nói dại lúc cả đại đội các bố đang sì sụp với nhau mà dính một quả
pháo hay một quả bom thì chả còn gì để nói nữa.
Cả
bốn anh em cùng thốt lên:
-
Phải! Phải!
Ông
Hiển tiếp:
-
Vì vậy số lương thực, thực phẩm nhận về phải chia đều cho các xe và xe tiền trạm,
dụng cụ cấp dưỡng cũng phải chia. Đảm bảo sao cho xe nào cũng có xoong nồi, có
gạo, có muối, có thịt hộp, lương khô v.v… Sau này việc nấu nướng ở từng xe giao
cho pháo hai đảm nhiệm, tuy nhiên phải hết sức chú ý giữ bí mật khói, lửa.
Ngoài ra, tôi đề nghị anh Đề báo cáo trung đoàn xin tăng cường bảo đảm thêm một
hai bộ bình điện khô, vài chục mắt xích dự phòng và đặc biệt là thuốc sốt rét
anh xin càng nhiều càng tốt.
Lại
một sự ngạc nhiên trên gương mặt bốn cán bộ đại đội. Ông Hiển lại cười:
-
Chúng ta đang ở ngoài này thì chẳng ai biết sốt rét là gì. Nhưng các anh cứ chờ
xem, chỉ cần qua đường 9 là biết nhau thôi.
Quay
về phía ông Đính ông Hiển hỏi:
-
Anh Đính có ý kiến gì với anh em không?
Ông
Đính nhẹ nhàng:
-
Thôi anh ạ! Bây giờ phải để anh em tập trung chuẩn bị đã.
-
Vâng! Anh Đính đã nói thế thì các anh về tổ chức cho anh em chuẩn bị, tôi và
anh Thận ở lại đây cùng làm kế hoạch, ông Hiển kết luận.
Đúng
lúc đó có tiếng động cơ ô tô vọng tới, một chiếc xe xì-téc đang lặc lè chạy về
phía đại đội. Ông Hiển nói:
-
Chắc là xe cấp nhiên liệu của trung đoàn đấy. Anh Đề về điều hành cho nó đến từng
xe bơm trực tiếp vào tổ dầu. Phải lấy đầy hết các tổ đấy!.
-
Rõ! Đề trả lời và chạy vụt đi.
Ngay
sau đó là xe chở lương thực thực phẩm, xe chở khí tài dự bị và chiếc xe Vọt tiến
cùng số chiến sĩ trung đoàn tăng cường cho đại đội cũng ùn ùn kéo đến. Cả đại đội
lại túi bụi khuân vác, kiểm tra đến gần nửa đêm mới xong.
Buổi
sáng được bắt đầu bằng cuộc họp toàn đại đội.
Cho
đơn vị ngồi xuống đại đội trưởng Thận hướng về phía ông Hiển và ông Đính đang đứng
phía sau hàng quân:
-
Xin phép các thủ trưởng cho bắt đầu.
Thượng
úy Hiển gật đầu:
-
Đồng chí bắt đầu đi!
Mở
cuốn sổ vẫn cầm trên tay, Thận dõng dạc;
-
Báo cáo các đồng chí: chúng ta bắt đầu sinh hoạt. Trước hết xin giới thiệu với
toàn thể đơn vị: đồng chí thượng úy Nguyễn Đức Hiển và đồng chí thượng úy Phạm
Công Đính, phái viên của trung đoàn đi cùng chúng ta để thực hiện nhiệm vụ đợt
này. Anh chỉ tay về phía ông Hiển, ông Đính, tất cả ngoái đầu nhìn về phía sau,
ông Hiển, ông Đính vẫy tay như muốn chào tất cả mọi người, đồng chí Hiển sẽ là
chỉ huy cao nhất trong quá trình hành quân của đại đội ta. Ngoài ra, trên còn
tăng cường cho chúng ta một số đồng chí khác, bao gồm: một tổ đài, một tổ thợ,
một lái xe tăng, một y tá và một xe ô tô cùng với lái xe; sau này các đồng chí
sẽ tìm hiểu thêm cho rõ, còn bây giờ chúng ta vào việc chính.
Sau
khi nhắc lại nội dung chính của nhiệm vụ đại đội trưởng nhấn mạnh:
-
Sau khi bàn bạc trong ban chỉ huy chúng tôi thống nhất bố trí đội hình hành
quân như sau: đại đội ta sẽ chia thành 2 bộ phận, bộ phận tiền trạm và đội hình
chính. Bộ phận tiền trạm gồm tổ đài, cơ yếu, quản lý đại đội do đồng chí chính
trị viên phó Vũ Đăng Toàn chỉ huy, phương tiện cơ động là ô tô. Nhiệm vụ của đội
tiền trạm đồng chí Toàn đã nắm được rồi. Còn đội hình chính tôi sẽ đi đầu, sau
đó đến “bê Một”, “bê Hai” và cuối cùng là xe anh Đán chính trị viên. Đồng chí
Hiển sẽ đi xe tôi. Đồng chí Đính đi xe đồng chí Tự. Đồng chí Đề đại đội phó kỹ
thuật và tổ thợ đi xe anh Đán. Đồng chí Tuyết kỹ thuật viên và đồng chí Tảo y
tá đi với “bê Một”. Đồng chí Trang lái xe dự bị xe tôi.
Ngừng
lại một lát như để cho mọi người nhớ vị trí của mình đại đội trưởng Thận tiếp tục:
-
Yêu cầu đặt ra đối với chúng ta là đưa được 100% người và xe vào đến vị trí tập
kết an toàn, đúng thời gian quy định. Trong khi đó các điều kiện đảm bảo cho
chúng ta rất hạn chế, đường lại khó đi và đặc biệt là hoạt động đánh phá ngăn
chặn của không quân địch. Để đạt được yêu cầu đó đòi hỏi chúng ta phải tiến
hành công tác chuẩn bị thật chu đáo, kỹ càng từ việc nhỏ nhất trở đi. Còn trên
đường hành quân phải đặc biệt chú ý giữ bí mật. Tôi quy định như sau: một, tất
cả các đài chỉ để ở chế độ thu canh, chỉ khi hết sức cần thiết mới được phát và
phát phải thật ngắn gọn. Hai là, trong toàn bộ đợt hành quân này chủ yếu chúng
ta hành quân đêm, ban ngày nghỉ và làm công tác kỹ thuật, trong quá trình hành
quân chỉ được sử dụng đèn gầm, đèn pin của các trưởng xe phải bọc vải lại. Ba
là, khi hành quân bắt buộc trưởng xe phải thức để chỉ huy xe, các thành phần
khác có thể ngủ. Bốn là, việc bảo đảm ăn uống do các xe tự lo, trách nhiệm
chính là các đồng chí pháo hai nhưng phải đặc biệt lưu ý đến vấn đề khói lửa.
Năm là khi đến vị trí nghỉ hàng ngày, sau khi đưa xe vào giấu phải tổ chức ngụy
trang xe và xóa vết xích xong trước khi trời sáng. Các đồng chí rõ cả chưa?
-
Rõ! Toàn đại đội đồng thanh trả lời.
Quay
về phía chính trị viên:
-
Mời anh Đán phát biểu với anh em.
Chính
trị viên Đán bước lên phía trước, anh nói giản dị:
-
Nhiệm vụ của đại đội ta các đồng chí đã rõ cả rồi. Tôi chỉ xin nhấn mạnh: đây
là một vinh dự to lớn mà cấp trên đã tin tưởng giao cho đại đội chúng ta. Tôi đề
nghị tất cả các đồng chí, đặc biệt là các đồng chí đảng viên hãy phát huy cao độ
tinh thần trách nhiệm, từng người làm tốt công việc của mình đồng thời đoàn kết
giúp đỡ lẫn nhau để cùng hoàn thành nhiệm vụ. Chính trong lúc khó khăn này mới
thể hiện rõ nhất bản lĩnh của chúng ta. Các đồng chí có nhất trí thế không?
-
Nhất trí! Toàn đại đội đồng thanh. Đại đội trưởng Thận tiếp lời:
-
Nếu không ai có ý kiến gì thì chúng ta về tiếp tục chuẩn bị. Anh Toàn chủ trì
việc phân chia lương thực, thực phẩm cho các xe và xe tiền trạm. Anh Đề phân chia
khí tài cho các xe. Các đồng chí trung đội trưởng chỉ huy anh em đến nhận lương
thực, thực phẩm, khí tài đưa về xe cố định. Riêng các đồng chí pháo hai ở lại
đây gặp đồng chí Định nghe hướng dẫn về cách thức nấu nướng sao cho bí mật, an
toàn. Chiều nay, anh Đề tập trung số lái xe thống nhất thêm một số vấn đề về
lái xe đường đồi núi. Toàn bộ công tác chuẩn bị xong trước 16 giờ; sau đó các
xe ăn chiều để 17 giờ có thể xuất phát được.
Toàn
đại đội đứng dậy, các trung đội trưởng tất tả dẫn quân về trung đội, còn tám
pháo hai ngồi tại chỗ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét