Như một cỗ máy đã được khởi động, chiều hôm ấy cả cơ
quan Bộ tư lệnh thiết giáp lao vào công việc chuẩn bị cho đơn vị xe tăng đầu
tiên đi chiến trường. Bận bịu nhất là Ban tác huấn, toàn ban người nào người
nấy chúi mũi vào công việc. Trưởng ban Phúc và một trợ lý tập trung xây dựng
chương trình huấn luyện bổ sung cho phân đôi. Tổ khoa học quân sự vừa tranh
luận vừa gạch xóa để hoàn chỉnh tài liệu chiến thuật. Còn trợ lý Phùng cùng
tham mưu phó Ba đang dò dẫm từng đoạn đường trên bản đồ để lập kế hoạch hành
quân.
Ngay sau khi chính ủy Ngọc và mấy anh em cùng ăn trưa
đi khỏi quyền tư lệnh Đào đã ngồi ngay vào bàn làm việc. Những vấn đề về tổ
chức lực lượng, tổ chức hành quân cũng như công tác bảo đảm ông tin rằng các cơ
quan sẽ giải quyết nhanh gọn vì ít nhiều cũng đã được bàn bạc trước. Vấn đề mà
ông quan tâm nhất hiện tại là vấn đề tổ chức chỉ huy như thế nào. Mặc dù chỉ đưa
một tiểu đoàn đi chiến đấu nhưng đây thật sự là một trận chiến đấu cực kỳ quan
trọng. Nếu thắng lợi binh chủng thiết giáp của ông sẽ khẳng định được vị thế và
sự cần thiết của mình, từ đó lực lượng sẽ phát triển và sẽ đóng góp nhiều hơn
vào sự nghiệp giải phóng miền Nam
thống nhất nước nhà. Còn nếu thất bại... điều này thì ông không muốn nghĩ tới.
Vì vậy, dẫu chỉ có một tiểu đoàn ra quân nhưng cũng sẽ cần tổ chức một bộ máy
đi cùng sao cho có đủ khả năng giải quyết mọi vấn đề, đồng thời cũng phải có vị
thế nhất định để quan hệ với các đơn vị, các binh chủng khác. Nghĩ vậy, ông đi
đến quyết định phải thành lập một Bộ tư lệnh tiền phương gồm một số cán bộ chủ
chốt của Bộ tư lệnh và các cơ quan, trong đó ông ghi tên mình đầu tiên vào danh
sách các cán bộ Bộ tư lệnh đi chiến trường đợt này. Nhớ lại mấy đợt diễn tập
hiệp đồng với các sư đoàn bộ binh vừa qua có một vấn đề cũng khá gay cấn là
hiểu biết về xe tăng của đội ngũ cán bộ chỉ huy binh chủng hợp thành của ta còn
nhiều hạn chế. Vì vậy cần phải nghiên cứu thiết lập một cơ chế tổ chức như thế
nào đó để đảm bảo công tác chỉ huy xe tăng đạt hiệu quả cao nhất. Cho đến tận
xế chiều ông mới buông bút, gương mặt khoan khoái có vẻ hài lòng với những việc
mình đã làm.
Sau khi từ chỗ tư lệnh về, chính ủy Ngọc cho hành
chính làm thông báo mời họp, đồng thời cho gọi chủ nhiệm chính trị Thu và
trưởng ban cán bộ Hiệu lên làm việc. Sau khi nêu sơ bộ nhiệm vụ và những yêu
cầu cần thiết ông kết luận:
- Bây giờ các anh nghiên cứu xây dựng cho tôi một bộ
khung của tiểu đoàn. Thực ra, tôi và các anh đều biết anh em mình ai cũng rất
tốt. Tuy nhiên, đây là một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng đối với sự phát triển của
binh chủng ta nên đề nghị các anh rà soát lại cụ thể từng trường hợp. Chúng ta
phải lựa chọn những cán bộ xuất sắc nhất, có khả năng độc lập giải quyết nhiệm
vụ để đưa đi đợt này. Trước mắt là bộ khung của chỉ huy tiểu đoàn, sau đó là
các đại đội. Nếu cần thiết có thể lấy người trong toàn binh chủng- kể cả cơ
quan Bộ tư lệnh để bổ sung cho đơn vị này.
Chủ nhiệm chính trị Thu hỏi lại:
- Xin hỏi chính ủy, đợt này chúng ta sẽ đưa cấp nào
vào chiến trường?.
Chính ủy Ngọc nhăn trán:
- Đưa đi bao nhiêu ngày mai họp đảng ủy mới quyết định
chính thức. Nhưng tôi và anh Đào sơ bộ thống nhất với nhau sẽ đưa đi một tiểu
đoàn, loại xe PT76. Vì vậy có thể nói là chúng ta phải thành lập một tiểu đoàn
mới. Các anh cứ theo hướng ấy mà chuẩn bị.
- Thế là rõ rồi!- Ông Thu trả lời.
Bên chỗ hậu cần- kỹ thuật không khí cũng không kém
phần nhộn nhịp. Từ cơ sở kinh nghiệm của tiểu đoàn M77 các cán bộ cơ quan đang
tính toán chi tiết về lương vật chất bảo đảm ăn uống, nhiên liệu, dầu mỡ và các
loại khí tài dự bị. Đúng là “trăm thứ bà dằn”.
Đêm hôm đó những ngọn đèn dầu còn được thắp gần như
thâu đêm. Những bóng người miệt mài đổ rạp trên những tấm bản đồ. Một nồi cháo
đường được anh em nuôi quân đem lên phục vụ tại chỗ. Mấy nhân viên đánh máy
cũng được huy động. Tiếng máy chữ khua rào rào đến tận gần sáng.
Mới hơn bốn giờ quyền tư lệnh Đào đã thức dậy. Mấy
chục năm quân ngũ đã rèn cho ông cái tác phong như vậy. Thông thường thời khắc
này ông hay nằm chiêm nghiệm, tổng hợp các vấn đề mà ban ngày do những thúc
bách của công việc thường nhật hay bận họp hành nên không có điều kiện tập
trung suy nghĩ. Hôm nay, toàn bộ tâm trí của ông tập trung vào chuẩn bị cho
cuộc họp đảng ủy sắp tới và những vấn đề cần làm rõ trước khi cục tác chiến
xuống làm việc. Thực ra những vấn đề này ông cũng đã nghĩ nhiều rồi. Tuy nhiên,
hôm nay có cái khác của nó, đó là trên đã đồng ý cho xe tăng đi chiến đấu nên
mọi việc phải đi vào cụ thể hơn chứ không chỉ chung chung về định hướng, chủ
trương như những lần họp trước.
Gần 5 giờ, đang giữa hè nên trời đã tang tảng sáng. Mặc
dù chưa có kẻng báo thức ông Đào vẫn dạy. Sau khi tập hai bài thể dục buổi sáng
ông chuyển sang tập mấy động tác thể dục dưỡng sinh mà các đồng chí Trung Quốc
dạy cho. Khi người đã rịn một lớp mồ hôi ông ra nhà tắm thực hiện bài tắm nước
lạnh buổi sáng. Đây là một thói quen mới hình thành từ khi đi học ở nước bạn về.
Hồi ấy các bác sĩ quân y Trung Quốc đã phân tích cho đoàn học viên Việt Nam biết cái
lợi của việc tắm nước lạnh buổi sáng. Theo kinh nghiệm lâu năm của người Trung
Hoa tắm nước lạnh buổi sáng trước hết là khai thông lỗ chân lông, thanh thải
các chất cặn bã của cơ thể thải qua da sau giấc ngủ đêm, kích thích tuần hoàn
máu, làm săn chắc thêm cơ bắp và đặc biệt là rèn luyện nâng cao khả năng chịu
đựng của cơ thể. Người nào tắm nước lạnh buổi sáng đều đặn sẽ không bao giờ bị
cảm lạnh, không bị tác động của sự thay đổi thời tiết v.v.. và v.v... Nghe thì cũng thích nhưng khi nhìn ra ngoài
trời thấy băng tuyết trắng xóa, đang ngồi trong phòng đã cảm thấy rét từ trong
bụng rét ra nên lúc đầu không mấy ai hưởng ứng. Mãi sau có mấy anh béo khỏe
nhất mạnh dạn làm thử, quả nhiên sức khỏe và khả năng chịu rét tốt hẳn lên. Thế
là chả ai bảo ai, cả đoàn hầu như anh nào cũng thực hiện và thói quen tắm nước
lạnh buổi sáng đã hình thành nên trong hầu hết số học viên xe tăng hồi ấy. Thói
quen này ông Đào vẫn giữ và tự mình cảm nhận thấy chỉ cần vài gáo nước lạnh và
kỳ cọ mấy phút là đầu óc sẽ sảng khoái hẳn lên để chuẩn bị cho một ngày làm
việc mới thật hiệu quả.
Khi ông từ nhà
tắm về đã thấy trưởng ban tác huấn Phúc và chủ nhiệm hậu cần- kỹ thuật Nhật
đứng đợi trước cửa. Trên tay hai người là mấy tập tài liệu đã được đánh máy cẩn
thận. Không để hai người kịp chào ông đã hỏi luôn:
-
Làm suốt đêm à? Đã đưa anh Ngọc chưa?
Chủ
nhiệm Nhật nhanh nhảu:
-
Dạ cũng không đến nỗi suốt đêm vì nhiều vấn đề đã được bàn thảo trước rồi.
Phúc
nói thêm:
-
Ngay sau đây chúng tôi sẽ sang gửi tài liệu cho chính ủy ạ!
Ông
Đào đưa tay ra nhận hai tập tài liệu và hơi nở nụ cười:
-
Tốt lắm! Thôi các cậu sang anh Ngọc đi.
***
Buổi họp đảng ủy của binh chủng thiết giáp bàn về vấn
đề tổ chức đưa xe tăng đi tham gia chiến đấu ở chiến trường miền Nam được mở
rộng thêm các thành phần gồm trung đoàn trưởng hai trung đoàn H02, H03, các
đồng chí trưởng ban tác huấn, trưởng ban quân lực của phòng tham mưu, trưởng
ban cán bộ của phòng chính trị. Khác với mọi ngày, hôm nay có một tấm bản đồ
địa hình tỷ lệ 1: 250000 được các trợ lý tác huấn chăng lên gần kín bức tường
đầu hồi phòng họp và một số sơ đồ phụ lục kế hoạch hành quân, cạnh đó dựng một
chiếc que chỉ bằng gỗ tiện tròn dài gần hai mét. Khi các thành phần đã đầy đủ tại
phòng họp thì quyền tư lệnh Đào, chính ủy Ngọc, chủ nhiệm chính trị Thu và tham
mưu trưởng Dương vẫn còn đang trao đổi gì đó trong căn nhà dành riêng cho chính
ủy, chắc là hội ý trước trong thường vụ.
Không khí trong phòng họp có vẻ trầm lắng hơn ngày
thường, từng hai ba người một rì rầm nói chuyện với nhau và cùng hướng lên phía
tấm bản đồ. Khi chính ủy Ngọc dẫn đầu đoàn người bước vào phòng họp tất cả im
bặt và đứng dạy chào. Chính ủy Ngọc đến bắt tay hai trung đoàn trưởng rồi quay
lại một đầu dãy bàn và lên tiếng:
- Mời các đồng chí ngồi xuống!
Quyền tư lệnh Đào ngồi phía đầu bàn bên kia đối diện
với chính ủy Ngọc, chủ nhiệm chính trị Thu ngồi cạnh chính ủy, còn tham mưu
trưởng Dương ngồi cạnh quyền tư lệnh. Chiếc ghế thường dành cho chủ trì hội
nghị ở chính giữa hai dãy bàn đã được cất đi. Trưởng ban cán bộ Hiệu báo cáo:
- Báo cáo các thủ trưởng! Thành phần dự họp theo thông
báo đã đầy đủ!
Chính ủy Ngọc điềm đạm:
- Được rồi! Mời các đồng chí ổn định chỗ ngồi, ta bắt
đầu làm việc ngay. Đồng chí Hiệu sẽ đảm nhiệm nhiệm vụ thư ký của hội nghị- Ông
đứng dạy, đầu ngửng cao một cách rất trịnh trọng- Thưa toàn thể các đồng chí!
Trước hết tôi xin thông báo một tin vui: chấp thuận đề nghị của Binh chủng ta,
Quân ủy trung ương và Bộ quốc phòng đã đồng ý cho chúng ta đưa xe tăng vào
chiến trường miền Nam
chiến đấu nhằm rút kinh nghiệm cho việc sử dụng tăng thiết giáp trong những năm
tiếp theo. Để hoàn thành tốt nhiệm vụ đó chúng tôi quyết định triệu tập cuộc
họp đảng ủy có mở rộng thêm một số thành phần liên quan để bàn bạc về những vấn
đề cơ bản nhất khi đưa xe tăng đi chiến đấu. Trong cuộc họp hôm nay chúng ta
cần tập trung giải quyết dứt điểm một số vấn đề sau. Một là chúng ta phải lựa
chọn để quyết định chủng loại xe nào sẽ được ưu tiên đi đợt này. Hai là về quy
mô lực lượng là bao nhiêu cho thích hợp, một đại đội, hai đại đội, hay một tiểu
đoàn. Trên cơ sở đó sẽ có những quyết định sơ bộ về tổ chức và nhân sự. Ba là
chúng ta phải quyết định chọn địa bàn hoạt động cho phân đội này sao cho thuận
lợi và phát huy hiệu quả được cao nhất. Bốn là sẽ sơ bộ thông qua kế hoạch hành
quân. Năm là xác định những giải pháp cơ bản nhất để đảm bảo thực hiện thắng
lợi nhiệm vụ này. Ngày hôm qua chúng tôi đã giao nhiệm vụ cho các cơ quan chuẩn
bị các nội dung cần thiết để hôm nay báo cáo trước hội nghị. Anh Đào và các anh
thấy chương trình hội nghị như thế đã được chưa?
Không thấy ai có ý kiến gì chính ủy Ngọc tiếp:
- Sau đây mời anh Dương báo cáo phần chuẩn bị của cơ
quan tham mưu.
Rất từ tốn đứng dạy tiến về phía tấm bản đồ, đặt cuốn
tài liệu lên bàn, mắt nhìn thẳng về phía trước tham mưu trưởng Dương vào đề khá
trịnh trọng:
- Thưa toàn thể các đồng chí! Được đồng chí tư lệnh và
chính ủy giao nhiệm vụ chuẩn bị báo cáo trung tâm Phòng tham mưu chúng tôi đã
hết sức cố gắng hoàn thành. Tuy nhiên do thời gian gấp, khả năng cũng còn hạn
chế nên không thể tránh khỏi các thiếu sót, rất mong các đồng chí góp ý cho
thêm hoàn chỉnh.
Hơi sốt ruột quyền tư lệnh Đào nhắc:
- Được rồi! Anh vào vấn đề ngay đi!
Không chút lúng túng ông Dương vẫn rất nhẹ nhàng:
- Thưa các đồng chí! Trên cơ sở tiếp thu ý kiến chỉ
đạo của Thủ trưởng Bộ và Bộ Tư lệnh, đồng thời nghiên cứu các điều kiện thực tế
chúng tôi xin đề xuất như sau. Một là: về chủng loại xe đưa đi đợt này chúng
tôi đề nghị sử dụng xe tăng bơi PT76.
Cử tọa hơi có phần xôn xao, hai trung đoàn trưởng ghé
tai thì thầm, mặc dù không nghe thấy họ nói gì với nhau nhưng ông Dương hiểu họ
đang băn khoăn về sự lựa chọn trên. Vẫn rất từ tốn ông tiếp:
- Tôi hiểu các đồng chí sẽ đặt câu hỏi: tại sao chúng
ta không chọn các loại tăng hạng trung có sức chiến đấu cao hơn. Thực ra đề
xuất này đã được tính toán rất kỹ càng. Xe tăng PT76 mặc dù có một số nhược
điểm như vỏ thép mỏng, hỏa lực không mạnh bằng các loại xe kia nhưng lại có
những ưu điểm rất lớn như trọng lượng nhẹ, sức cơ động cao, tốc độ bình quân
cũng cao hơn, đặc biệt là xe có khả năng tự bơi được. Theo nghiên cứu của chúng
tôi, hệ thống đường cơ động vào chiến trường của ta nhìn chung hiện nay còn rất
kém, mặt đường hẹp, cầu cống yếu, phà sử dụng trên các sông dọc đường chủ yếu
là phà dã chiến trọng tải nhỏ. Vì vậy nếu đưa xe hạng trung, hạng nặng đi sẽ
không thể khắc phục được trong thời gian ngắn. Nhưng nếu đưa PT76 đi thì khó
khăn này coi như không đáng kể. Còn khi vào chiến đấu, xe hạng nhẹ mà được sử
dụng đúng cách, đúng thời cơ vẫn phát huy rất tốt hiệu quả của mình. Đó chính
là những cơ sở để chúng tôi đề xuất sự lựa chọn này! Ngoài ra để tăng cường sức
mạnh chiến đấu cho xe PT76 chúng tôi đề nghị sẽ bổ sung thêm cho mỗi xe một
khẩu 12 ly 7, vấn đề này đã thống nhất với bên quân khí của phòng kỹ thuật và
đã sơ bộ thiết kế xong phần giá.
Quay về phía chính ủy Ngọc ông hỏi nhỏ:
- Xin phép hỏi đồng chí bí thư! Chúng ta thảo luận dứt
điểm từng nội dung hay tôi cứ báo cáo hết.
Nhìn sang tư lệnh Đào không thấy có phản ứng gì ông
Ngọc vẫy nhẹ tay:
- Anh cứ báo cáo hết nội dung của tham mưu đi!
- Rõ rồi ạ! Vấn đề thứ hai là về quy mô lực lượng. Bộ
cho phép chúng ta đưa từ một đại đội đến một tiểu đoàn vào chiến trường. Theo
chúng tôi là sử dụng một tiểu đoàn. Tại sao vậy? Tại vì khi đưa một tiểu đoàn
đi thì hệ thống tổ chức chỉ huy sẽ hoàn chỉnh hơn. Thứ hai là các đại đội trong
tiểu đoàn sẽ có khả năng hỗ trợ nhau khi cần thiết. Ngay cả khi bước vào chiến
đấu thì có lực lượng tham gia đột kích, có lực lượng dự bị phía sau v.v... Ngoài
lực lượng ba đại đội xe tăng chúng tôi đề nghị tăng cường thêm cho tiểu đoàn
này một số bộ phận sau: một trung đội công binh, một trung đội sửa chữa, một
trung đội thông tin trong đó có đài 15 oát, một trung đội vận tải với 3 xe ô tô
và một tổ quân y, nấu ăn. Về các đại đội xe tăng chúng tôi đề nghị biên chế 3
trung đội, mỗi trung đội 3 xe, cộng với xe đại đội trưởng và xe chính trị viên
là 11 xe. Riêng về thành viên kíp xe chúng tôi đề nghị tăng quân số dự bị lên khoảng 50 phần trăm; cụ thể mỗi đại đội sẽ
tăng cường 5 lái xe, 5 pháo thủ dự bị. Về đơn vị cụ thể chúng tôi đề nghị lấy
các đại đội xe PT76 của trung đoàn H03 để thành lập một tiểu đoàn mới.
Tiếng xì xào lập tức nổi lên chỗ các vị cán bộ trung
đoàn. Ngừng lại một lát chờ cho mọi người im lặng trở lại tham mưu trưởng Dương
lại tiếp tục:
- Vấn đề thứ ba là lựa chọn địa bàn tác chiến. Một số
yêu cầu chúng tôi đề ra là về mặt địa hình phải cho phép sử dụng được xe tăng,
thứ hai là tiện cơ động vào và cũng phải tiện rút ra khi cần thiết và thứ ba là
không quá xa hậu phương miền Bắc. Trên cơ sở đó chúng tôi đề xuất lựa chọn địa
bàn Tây Quảng Trị, gần biên giới Việt Lào.
Lại có tiếng xì xào, ông Dương đảo mắt qua một lượt và
tiếp tục một cách chậm rãi:
- Thực ra trong quá trình trao đổi cũng có ý kiến cho
rằng có thể đưa xe tăng vào Nam Quảng Bình và tiến công trực diện vào Nam vĩ
tuyến 17. Nếu lựa chọn như vậy chúng ta có một số thuận lợi như đường cơ động
ngắn hơn, dễ hơn. Ngoài ra có thể tận dụng được sự giúp đỡ của tiểu đoàn M77 đã
đứng chân trong đó từ trước. Tuy nhiên nếu tiếp cận theo hướng đó sẽ có những
khó khăn rất lớn không dễ gì khắc phục được. Một là dọc theo bờ Nam
sông Bến Hải hệ thống phòng thủ đã được xây dựng hết sức kiên cố, vững chắc nên
nếu đánh trực diện vào đó sẽ rất khó khăn. Hai là theo chúng tôi được trên cho
biết quân đội Mỹ đã triển khai xây dựng tương đối hoàn chỉnh hàng rào điện tử Mắc
Na- ma- ra nên nếu chúng ta không thể bí mật luồn sâu xuống phía Nam
được. Vì vậy tối ưu là chúng ta nên cơ động sang đất Lào, từ đất Lào theo đường
số 9 về Việt Nam
và sẽ lựa chọn một số mục tiêu nào đó ở khu vực biên giới Việt Lào này. Sau khi
tác chiến xong nếu thuận lợi có thể phát triển theo đường 9 vào sâu trong nội
địa, còn nếu không thuận lợi thì lại theo đường 9 rút quân sang đất Lào trú
quân.
Quay lại phía tấm bản đồ treo trên vách ông cầm lấy
que chỉ:
- Trên cơ sở lựa chọn địa bàn như vậy chúng tôi dự
kiến đường hành quân như sau: Nếu điều kiện cho phép chúng ta sẽ sử dụng tàu
hỏa vào đến Vinh, sau đó chuyển sang hành quân bộ theo đường 15, đường 26, vượt
Trường Sơn sang Lào bằng đường 128. Vị
trí tập kết dự kiến ở Bắc và Nam
đường 9, mỗi đại đội cách nhau khoảng 20 ki- lô- mét. Từ đó sẽ trinh sát, lựa
chọn mục tiêu cụ thể sau. Còn trong trường hợp khó khăn ta sẽ hành quân bộ từ
ngoài này. Tổng chiều dài đường hành quân trên dưới 1000 ki- lô- mét. Chúng tôi
sơ bộ tính toán với tốc độ bình quân 7 đến 8 ki- lô- mét trên giờ, mỗi đêm đi
được khoảng 40 đến 50 ki- lô- mét thì cả đi lẫn nghỉ trong vòng hơn một tháng
sẽ đến nơi, nếu không có gì đột xuất xảy ra. Trên sơ đồ này chúng tôi đã tính
toán phân chia thành 7 cung, mỗi cung 3 chặng, mỗi chặng từ 40 đến 50 ki- lô-
mét tùy theo địa hình, đường sá. Thời gian hành quân chủ yếu là về đêm, ban
ngày làm công tác kỹ thuật và nghỉ ngơi. Sau mỗi cung cho bộ đội nghỉ lại 1 đến
2 ngày. Về tổ chức đội hình hành quân chúng tôi dự kiến tổ chức thành 4 khối:
khối 1 là đội tiền trạm do một tiểu đoàn phó chỉ huy, đi bằng ô tô và sẽ xuất
phát trước đội hình chính khoảng 2-3 ngày. Nhiệm vụ của đội tiền trạm là trinh
sát đường, xác định các vị trí giấu quân, liên hệ đề nghị các binh trạm và các
đơn vị bảo đảm giúp đỡ xe tăng hành quân, đồng thời liên hệ vị trí tiếp nhận
nhiên liệu, dầu mỡ cho xe tăng. Các khối hai và ba là hai đại đội xe tăng. Khối
bốn là đại đội xe tăng cuối cùng và bộ phận hậu cần kỹ thuật do tiểu đoàn phó
kỹ thuật chỉ huy. Các đồng chí cán bộ tiểu đoàn sẽ chia về từng đại đội, đi
cùng xe đại đội trưởng để tiện chỉ huy. Trung đội sửa chữa sẽ xé nhỏ ra cho mỗi
đại đội từ 3 đến 5 đồng chí thợ, số còn lại đi trong khối cuối cùng. Mỗi khối
xuất phát cách nhau 1 ngày, khối sau có thể tận dụng vị trí trú quân của khối
trước.
Dựng chiếc que chỉ vào tường ông Dương nhìn chính ủy
Ngọc:
- Thưa các đồng chí! Về các biện pháp chúng tôi xin đề
nghị như sau. Một là khẩn trương thành lập và hoàn thiện tổ chức, biên chế đầy
đủ các thành phần cán bộ, thành viên kíp xe và các thành phần khác cho tiểu
đoàn này. Hai là, sau khi đã ổn định tổ chức sẽ bắt tay vào huấn luyện bổ sung
các khoa mục như: lái đêm, lái đồi núi, lái bơi, tổ chức hành trú quân, chiến
thuật tiến công địch trong công sự vững chắc, bắn pháo và bắn máy bay bằng súng
cao xạ 12 ly 7, công sự- ngụy trang, đào bếp Hoàng Cầm v.v... Ba là phải hiệp
đồng chặt chẽ với các cơ quan cấp trên, các đơn vị bạn để bảo đảm đầy đủ cho
quá trình hành quân của xe tăng được bí mật, an toàn và nhanh chóng- Ông ngẩng
lên nhìn quanh một vòng rồi hạ giọng- Trên đây là những ý chính trong phần chuẩn bị
của tham mưu chúng tôi. Đề nghị các đồng chí cho ý kiến. Báo cáo hết!
Chính ủy Ngọc tươi cười:
- Xin cảm ơn anh Dương. Sau đây mời đồng chí Thu báo
cáo phần chuẩn bị của chính trị.
Chủ nhiệm chính trị Thu đứng dạy rất trịnh trọng:
- Thưa đồng chí bí thư! Thưa toàn thể các đồng chí!
Chúng ta đang đứng trước một nhiệm vụ cực kỳ trọng đại: nhiệm vụ đưa xe tăng
vào chiến trường tham gia chiến đấu. Đây là niềm mong mỏi của cán bộ, chiến sĩ
binh chủng ta từ ngày thành lập đến nay. Nhiệm vụ này còn đặc biệt quan trọng ở
chỗ: thành hay bại của nó sẽ có ý nghĩa quyết định đối với sự phát triển lực
lượng tăng thiết giáp Việt Nam
trong tương lai. Vì vậy, theo chúng tôi chúng ta cần tập trung cao nhất cho
nhiệm vụ này và có thể xác định đây là nhiệm vụ chính trị trọng tâm trong Đông
Xuân 1967- 1968 này. Về cơ quan chính trị chúng tôi được giao nhiệm vụ chuẩn bị
các nội dung công tác đảng- công tác chính trị, trong đó trọng tâm là công tác
cán bộ. Được sự chỉ đạo sát sao của đồng chí chính ủy và đồng chí tư lệnh chúng
tôi đã hoàn thành và có văn bản gửi các đồng chí. Sau đây tôi xin báo cáo sơ bộ
thế này: Chúng tôi đã hoàn thành việc xây dựng đội ngũ cán bộ của tiểu đoàn này
và đã lựa chọn nhân sự cụ thể. Ban chỉ huy tiểu đoàn sẽ gồm một tiểu đoàn
trưởng, một chính trị viên, một tiểu đoàn phó kỹ thuật, một tiểu đoàn phó hậu
cần và một chính trị viên phó. Vì là tiểu đoàn độc lập nên cần phải có một cơ
quan mạnh nên chúng tôi đề nghị bố trí đủ các chức danh trợ lý sau: một trợ lý
tham mưu, một trợ lý chính trị, một trợ lý kỹ thuật, một trợ lý hậu cần, có thể
thêm các đồng chí trợ lý xăng dầu, quân nhu. Các trung đội trực thuộc tiểu đoàn
đều bố trí trung đội trưởng là sĩ quan và là những người đã có kinh nghiệm.
Toàn bộ số cán bộ trên đã được rà soát, chọn lựa trong phạm vi toàn binh chủng,
đó là những cán bộ có đầy đủ những phẩm chất cần thiết, kiên định vững vàng, có
năng lực hoàn thành nhiệm vụ cao. Chúng tôi đã gửi văn bản danh sách lên thường
vụ đảng ủy để các đồng chí xem xét từng trường hợp cụ thể.
Dừng lại một lát ngước nhìn xung quanh thấy ai cũng
đang lắng nghe rất chăm chú ông Thu tiếp tục:
- Vì tính chất đặc biệt quan trọng của nhiệm vụ lần
này về công tác cán bộ chúng tôi có một đề nghị như sau: ngoài bộ khung cán bộ
của tiểu đoàn đề nghị Bộ tư lệnh nên thành lập một bộ phận cán bộ trong đó có
thủ trưởng bộ tư lệnh, có đại diện các cơ quan để chỉ đạo, giúp đỡ anh em trong
quá trình hành quân cũng như trong chiến đấu sau này. Ngoài ra có đại diện Bộ
tư lệnh việc quan hệ với các cơ quan, đơn vị khác cũng thuận lợi hơn.
Liếc thấy cả tư lệnh Đào và chính ủy Ngọc đều gật gù
ra ý tâm đắc ông Thu càng hăng hái:
- Về công tác giáo dục chính trị chúng tôi đã lên một
chương trình giáo dục đặc biệt đối với nhiệm vụ này, trong đó tập trung nâng
cao nhận thức về tình hình nhiệm vụ mới, thấy được niềm tự hào vinh dự được làm
đơn vị đi đầu của binh chủng, trên cơ sở đó củng cố quyết tâm đưa xe tới đích
an toàn và sẵn sàng hoàn thành nhiệm vụ chiến đấu. Nếu đảng ủy đồng ý chúng tôi
sẽ soạn đề cương, tài liệu gửi cho đơn vị ngay sau khi có quyết định thành lập.
Bên cạnh đó cũng đề nghị các đồng chí nghiên cứu bố trí cho những anh em đi
chiến đấu đợt này được tranh thủ về phép thăm nhà ít hôm để anh em có thể yên
tâm lên đường chiến đấu lâu dài. Báo cáo hết ạ!
Bí thư Ngọc gật đầu:
- Xin cảm ơn đồng chí Thu! Cũng xin báo cáo với đảng
ủy thế này, hiện nay Phòng chính trị đã chuẩn bị xong danh sách bộ khung cán bộ
của tiểu đoàn này và đã gửi cho thường vụ, chúng tôi sẽ xem xét và quyết định
sau. Còn bây giờ mời anh Nhật báo cáo về hậu cần- kỹ thuật.
Chủ nhiệm hậu cần- kỹ thuật Nhật đứng dạy:
- Thưa các đồng chí! Căn cứ vào chỉ đạo của bộ tư
lệnh, căn cứ vào yêu cầu nhiệm vụ của đơn vị, đồng thời dựa vào những bài học kinh
nghiệm khi tổ chức hành quân đường dài cho tiểu đoàn M77 chúng tôi đã xây dựng
kế hoạch bảo đảm hậu cần, kỹ thuật cho tiểu đoàn này như sau. Về công tác kỹ
thuật trước hết chúng tôi đề nghị: tất cả các xe tham gia tiểu đoàn này phải
được tổng kiểm tra cả về xe máy, vũ khí, điện đài; tiến hành bảo dưỡng cấp III
và thay thế tất cả các cụm chi tiết đã cũ. Ngoài ra chúng tôi đã thiết kế xong
giá súng 12 ly 7, ngay hôm nay đã cho ban quân khí xuống chế thử và sẽ lắp lên
xe bắn thử trong một vài ngày tới. Về công tác bảo đảm kỹ thuật theo chúng tôi
tính toán tổng lượng dự trữ khí tài mang theo tiểu đoàn khoảng 28 tấn, chủ yếu
là xích, bánh chịu nặng và một số cụm máy dễ có khả năng hư hỏng. Số khí tài dự
trữ này một phần được cố định lên xe tăng- mỗi xe khoảng 1000 đến 1200 ki- lô-
gam, còn phần lớn sẽ bố trí trên các xe ô tô của trung đội vận tải. Ngoài ra
chúng tôi sẽ liên hệ gửi theo đường dây 559 khoảng vài chục tấn khí tài nữa,
chủ yếu là các cụm máy trọng lượng lớn như động cơ, hộp số v.v... Về trang bị
của trung đội sửa chữa chúng tôi đề nghị không mang theo công trình xa vì với
điều kiện đường sá như hiện nay công trình xa khó mà bám theo được xe tăng. Để
giải quyết khó khăn về cẩu chúng tôi sẽ cho hàn vấu và đưa theo mỗi đại đội một
cẩu tay bằng pa- lăng, cẩu này có đủ khả năng cẩu được động cơ xe tăng khi cần
thiết. Về hậu cần vì đã có hệ thống bảo đảm của trên nên chúng tôi đề nghị tiểu
đoàn này chỉ mang theo 1 tháng tiêu chuẩn lương thực, thực phẩm. Trên đường đi
chúng ta sẽ liên hệ với các binh trạm của 559 cấp bổ sung, còn vào đến vị trí
tập kết sẽ do hậu cần mặt trận đảm bảo. Để tăng cường dự trữ nhiên liệu chúng
tôi đề nghị hàn thêm vào mỗi xe 2 giá cố định để có thể mang theo 2 thùng phuy
nhiên liệu 400 lít. Số dầu này chỉ dùng trong trường hợp đặc biệt, còn dọc
đường hành quân tiểu đoàn sẽ liên hệ với 559 để bổ sung. Báo cáo hết!
Chính ủy Ngọc nhìn đồng hồ rồi tươi cười:
- Ta nghỉ giải lao ít phút! Làm việc tích cực quá,
quên cả giờ giấc.
Quả vậy, thế mà đã gần trưa. Công vụ Lưu vội tranh thủ
vào rót nước. Chính ủy Ngọc thì kéo quyền tư lệnh Đào về nhà, chắc là lại có
những vấn đề cần trao đổi riêng. Trong lúc hai cán bộ H03 có vẻ hể hả thì trung
đoàn trưởng và chính ủy H02 đã lao ngay tới tham mưu trưởng Dương để chất vấn:
- Tại sao anh không chọn H02. Gì thì gì trung đoàn
chúng tôi thành lập đã lâu, có nhiều kinh nghiệm trong huấn luyện, đã trải qua
nhiều cuộc diễn tập hiệp đồng quân binh chủng, lại đã có kinh nghiệm tổ chức
hành quân đường dài cho M77.
Vẫn nhũn nhặn như thường ngày, ông Dương cười tủm tỉm:
- Cứ yên trí đi mà! Trước sau gì chúng ta cũng sẽ đều
được đi cả thôi.
Vốn là người điềm tĩnh nhưng hôm nay chính ủy Võ cũng
đã bắt đầu thấy nóng mặt:
- Đã đành là thế nhưng đi đầu khác chứ! Từ xưa đến nay
lúc nào H02 chả là đầu tiên.
Ông Dương cố lái câu chuyện sang hướng khác bằng một
câu đùa:
- Thì các anh đầu tiên mãi rồi cũng phải nhường cái
vinh dự ấy cho người khác một lần chứ! Hoa thơm mỗi người ngửi một tý ấy mà.
Chính ủy Kim của H03 thấy thế quay vào góp chuyện:
- Thôi, anh Võ ạ! Anh Dương nói phải đấy! Các anh cái
gì cũng đi đầu rồi thành ra chúng tôi đâm ỷ lại mất. Lần này nhường chúng tôi
một tý, đi đâu mà thiệt.
- Được rồi! Lát nữa tôi sẽ có ý kiến- Chính ủyVõ vùng
vằng.
Chủ nhiệm chính trị Thu vừa uống xong chén nước chè
xanh, thấy có vẻ căng căng cũng đến xoa dịu:
- Thôi mà! Có hai anh em, ông nào đi trước thì đi. Mà
ông ở lại ngoài này có khi nhiệm vụ lại nặng nề hơn đấy.
Tham mưu trưởng Dương trở lại vẻ mặt quan trọng:
- Theo tôi, những năm sắp tới lực lượng tăng thiết
giáp sẽ phát triển rất mạnh. Vì vậy với kinh nghiệm của mình H02 sẽ là không ai
thay thế được. Các anh rồi cứ vắt chân lên cổ cho mà xem.
Hai cán bộ H02 im lặng không nói gì nhưng có vẻ vẫn ấm
ức lắm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét