Hòa trong vô tận dòng người
Tôi đi vĩnh biệt người tôi tôn thờ
Người tôi vẫn gặp trong thơ
“Tướng quân huyền thoại”- cũng là “anh Văn”
Tôi đi vĩnh biệt người tôi tôn thờ
Người tôi vẫn gặp trong thơ
“Tướng quân huyền thoại”- cũng là “anh Văn”
Một đời vì nước, vì dân
Người đi, dân tự về bên tiễn Người
Chẳng cần phát động, gọi mời
Thế mà ào ạt dòng người về đây
Trẻ gìà tay nắm chặt tay
Mắt rưng rưng lệ, lòng đày đớn đau
Người đi, dân tự về bên tiễn Người
Chẳng cần phát động, gọi mời
Thế mà ào ạt dòng người về đây
Trẻ gìà tay nắm chặt tay
Mắt rưng rưng lệ, lòng đày đớn đau
Lòng dân là đó chứ đâu
Hỡi ai, khanh tướng công hầu mà chi
Tượng đồng bia đá làm gì
Dân mà khinh ghét cũng thì bằng không.
Hỡi ai, khanh tướng công hầu mà chi
Tượng đồng bia đá làm gì
Dân mà khinh ghét cũng thì bằng không.
Ai người có biết hay chăng?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét